Sương Anh

THU VÀNG


Muà Thu nhuộm sắc khung trời
Tầng mây lờ lửng chơi vơi lưng đồi
Nghe không anh, tiếng lá rơi
Thu về ươm nghiã tình rồi xa nhau


Anh vần thơ khóc tình đau
Em câu hát nghẹn tìm đâu ngọt ngào
Vòng tay ôm, nụ hôn trao
Người ơi xin giữ cất vào trong tim
 
Sông Thu sương lạnh im lìm
Mây đen vần vũ ngày chìm trong mưa
Ngưã tay đón lấy hạt thưà
Nhưng cơn gió mạnh đẩy đưa...rớt rồi !
 
Xin trời hãy ngừng mưa rơi
Cho tình thôi ướt...mắt thôi giọt sầu...
Chiều Thu ta đã lạc nhau
Mưa Ngâu tầm tã nhịp cầu gãy đôi...
 
Ru mưa...ru mãi tình tôi... 
 

Được bạn: HB 10/10/2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "THU VÀNG"